Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

ĐÁ NHẸ BẠN DÂN TRÍ BẰNG BỨC ẢNH CỦA CHÍNH BẠN

(Hình của chính báo Dân trí đăng)
Báo dân trí có bài về anh Sổng, một anh tàn tật ở Hà nam, gớm chết  đi được báo vẽ anh siêu nghèo, chúng ta thử tìm sự thật một chút. Đầu tiên mời các bạn đọc báo Dân trí đã với tiêu đề:  "Thương người đàn ông quanh năm bẻ mì tôm sống ăn qua ngày" . Anh chị đọc xong chưa, tôi xin phân tích bức ảnh trên do chính bài báo mà Dân chí đã đưa: 

Không cần tinh-mắt, ta thấy ngay cái mâm, bên trong mâm có đậy lồng bàn. Nhưng dân trí nói : 

 "Chỉ với mấy câu ngắn ngủi kể về cuộc sống của mình nhưng tôi hiểu được tận cùng sự nghèo túng và nỗi đơn độc bấy lâu nay anh Sổng phải chịu đựng. Không có nổi một chiếc cốc uống nước, một chiếc bát, chiếc thìa cũng không, đủ để tôi hình dung ra cách bẻ mì tôm ăn sống qua ngày thay bằng việc phải nấu chín nó".


 Rõ ràng Dân trí đã nói láo, nếu bẻ mì tôm ăn, thì anh cần gì mâm lẫn lồng bàn? anh có nấu nướng, và vụ bẻ mì tôm ăn sống là bịa đặt, hoặc anh thích ăn thế cho đổi-vị.

 Báo nói không có cốc uống nước, không bát không thìa, nhưng ở góc 5h tôi thấy có một bộ ấm chén, trên tủ tôi thấy 4 chai Vốt ka Hanoi và 3 cái chén uống rượu.

Báo nói:  “Mẹ mất từ khi anh mới lên 7, bố đi lấy vợ hai nhưng ông cũng qua đời cách đây gần 30 năm rồi nên hiện tại chỉ còn một mình anh thôi".

 Nhưng tôi soi có một đôi ủng, chắc chắn anh Sổng không dùng ủng, và đến vài tấn thóc trong nhà, cái phất trần treo rất cao, anh không thể treo tới đc cỡ đó,  vậy chưa chắc anh sống một mình.

 Báo nói : "Trời tối sập, không có cả lấy một chiếc bóng đèn điện, anh loay hoay thắp chiếc đèn dầu bé xíu rồi ngồi thu mình gọn dưới thứ ánh sáng leo lét ấy. Phía sau cả một mảng tường loang lổ, in xiêu vẹo cái thân hình gầy bé, quắt queo của anh trông càng thêm tội".

  Cơ mà anh có điện, một chị đi từ thiện chụp ảnh nhà anh điện sáng như  lăng Ba Đình luôn

 Tức anh cũng không nhất thiết dùng đèn dầu, Dân trí lại nói phét nữa.

 Dân trí lại nói tiếp: "Trời lạnh cóng, đêm nay lại một đêm ngủ không có chăn nên anh càng ôm chặt hơn chính mình để mong hơi ấm từ chiếc đèn dầu nhưng cái dáng ngồi ấy... in sâu trong tôi là một sự cô đơn đến héo hắt".

Aha, anh có chăn, tôi chụp lại từ clip của chính Dân Trí : 

Chăn màn và gối phải được cuộn trong cái chiếu này, ở quê hay làm kiểu này để tránh bụi. 

Một nhà có chén, có mâm, có lồng bàn, có phất trần,  có gạo và ủng, có cả vot ka Hanoi, không lẽ lại không có cái tối thiểu là chiếu và chăn?

 Như vậy, thưa bạn dân trí, bạn đã đến giới hạn của sự đốn-mạt.
 Một người không hề làm ăn mày, nhưng qua tờ báo Dân trí, đã vẽ anh thành một ăn mày không hơn.

 Để xin tiền Dân trí ạ, không nhất thiết phải nói dối, nhất là trên một tờ báo có đông độc giả.

 Dân trí mà đi đánh lừa người lương thiện, bạn đang khinh thường dân trí Việt đó, hỡi tờ lá cải rẻ tiền.

Nguồng: Voong Ngầu Pín

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.