Chủ Nhật, 26 tháng 3, 2017

TẠI SAO CHƯA TẠC TƯỢNG "BẬC TAM CẤP LẤN CHIẾM VỈA HÈ"?

(Ông Đoàn Ngọc Hải, Phó Chủ tịch UBND Quận 1,
TP.HCM chỉ đạo phá dỡ công trình lấn chiếm vỉa hè. Ảnh: Vinh Quang)
Trong quan điểm của tôi, "cuộc chiến vỉa hè" mang tính biểu tượng nhiều hơn một việc làm cụ thể.
Tôi không nghĩ cụm từ "Cuộc chiến giành lại vỉa hè" mà báo chí đang tô vẽ là một ý hay! Nó còn tệ hơn nữa khi được gắn thêm hậu tố "cho người đi bộ".

Bởi vì trong một cuộc chiến thì sẽ có người thắng kẻ thua. Nhưng đáng buồn thay, truyền thông đang vẽ ra một trận đấu tương tàn như vậy!

Ông Đoàn Ngọc Hải, Phó Chủ tịch UBND Quận 1, TP.HCM, đại diện cho phía chính quyền, luôn xuất hiện với một hình ảnh như một ông “Bao Công” mặt sắt, nhưng...chỉ đúng vế sau thôi! Tức là khuôn mặt ông cứ khó đăm đăm và đằng đằng sát khí. Đi theo ông sẽ có búa tạ, cần cẩu và đội khoan cắt bê tông.

Cái vỉa hè, và đại diện người dân thì xuất hiện đúng kiểu tội đồ, chờ ông “xách đao” qua “xử trảm”.

Trong các clip được báo chí đưa lên mạng, "kẻ tội đồ" hiền lành thì gãi đầu gãi cổ, dữ chút xíu thì tranh cãi tay đôi, có nhiều ông già bà cả được đăng hình quay clip đang "lọm khọm trèo lên bậc thềm những ngôi nhà có nền cao cả mét" vì bậc tam cấp bị bứng đi rồi! Đường phố thì được mô tả như một bãi chiến trường, ngổn ngang, nham nhở.
Tôi nghĩ đó là kiểu thương vay khóc mướn, phá hoại đội hình, không đi vào bản chất.

Chính quyền rõ ràng đang muốn thể hiện sự quyết tâm cho một thời kỳ đổi mới. Sao lại biến họ thành người đi "giành lại" cái vỉa hè? Mà đã là "giành lại" thì phát sinh câu hỏi "giành lại" cho ai? À, cho người đi bộ!

Thế là cả người dân và các chuyên gia sẽ nhảy đông đổng lên phản biện là "chúng tôi không đi bộ". Rồi thì "đường có một gang tay làm sao mà đi bộ".

Bản thân những người ham đi bộ sẽ thấy mình bị biến thành "con tin". Chưa hết, trong nhiều vụ "tranh cãi" được truyền thông tường thuật, ông Đoàn Ngọc Hải liên tục mang "quyền lợi của mấy triệu dân" ra nói. Như thể cả mấy triệu dân Sài Gòn đứng “rồng rắn lên mây” sau lưng, chỉ chờ ông phá tam cấp vỉa hè để đua nhau đi bộ cho thoả thích!

Thế là "cuộc chiến" bị đẩy từ chỗ chính quyền với dân nhà giàu mặt phố qua thành dân nhà giàu mặt phố với mấy triệu dân nghèo ham đi bộ!

Nói chung là càng lúc càng rối loạn đội hình.

Thực ra, mỗi xã hội đều có những cột mốc, những giai đoạn, những sự chuyển mình mạnh mẽ cho những điều mới mẻ. Và cái gọi là "cuộc chiến vỉa hè" (tạm dùng theo số đông) mang dáng dấp một tín hiệu gần gần như vậy.
Trong quan điểm của tôi, "cuộc chiến vỉa hè" mang tính biểu tượng nhiều hơn một việc làm cụ thể.

Lý ra, chúng ta (cả người dân, chính quyền và truyền thông) nên gọi nó là một "cuộc sửa sai" hay chữ nào đó tương tự thì sẽ tốt hơn.

Sao không mô tả nó như một nỗi đau chung của cả chính quyền và người dân cả nước? Không có bên thắng bên thua, không có bên sai bên đúng, và ông Đoàn Ngọc Hải - nên được nhìn như một vị cán bộ mẫn cán "nén đau thương" mà thực hiện nhiệm vụ được giao, hơn là trở thành một "ngôi sao" (lại còn "cô đơn") như vậy.

Trong "cuộc sửa sai" này, chính quyền cần nhận cái sai về mình trước.

Rõ ràng bao nhiêu năm qua, chính quyền đã "buông lỏng" để người dân tự do lấn chiếm vỉa hè, trông giữ xe và mở quán bia hơi trái phép. Mà theo Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội Nguyễn Đức Chung thì những cái sai đó còn được "bảo kê", “chống lưng”.

Chính quyền nhận sai trước, người dân nhận sai sau. Hai bên cùng sai, hai bên cùng có lỗi, hai bên cùng chia sẻ nỗi đau, để kỳ vọng cho một sự đổi thay vào những điều mới mẻ.

Và trong cuộc sửa sai đấy, nạn nhân là "những bậc tam cấp vỉa hè".

Đó là các vật vô tri, vì không biết nói, tôi cho rằng chúng ta nên tạc tượng để nhắc nhở nhau đừng bao giờ mắc phải một sai lầm như vậy nữa.

Còn ông già, bà cả, con thơ... họ sẽ có cách để leo lên leo xuống, dù chính quyền có hỗ trợ hay không, vì đó là cuộc sống. Ai bị ảnh hưởng "quyền lợi" thì cũng sẽ kêu nhưng rồi họ cũng sẽ vẫn phải tìm cách mà sống, mà tồn tại ngay thôi.

Quan trọng hơn, chính quyền phải cam kết sẽ không để cái sai này tái diễn, chứ sao lại "đổ vấy" trách nhiệm ấy chỉ về phía người dân?

Ông Đoàn Ngọc Hải thay vì nói "sẽ cởi áo về vườn" nếu không giành lại được vỉa hè, nên chăng cứ mặc áo đầy đủ và hứa giữ bằng được "cái vỉa hè biểu tượng" ấy cho thế hệ mai sau thì có hợp lý hơn không?

Thế hệ chúng ta và chúng tôi đã sai rồi, nhưng để có một tương lai thực sự tốt đẹp và tươi sáng cho con cái, tôi tin là người dân sẽ sẵn lòng đập bỏ không chỉ những bậc tam cấp vỉa hè.

Họ sẵn sàng hy sinh nhiều hơn thế!./.



Thứ Tư, 8 tháng 3, 2017

TẠ PHONG TẦN BÁN HÀNG ONLINE TẠI MỸ ĐỂ KIẾM SỐNG

(Đoạn quảng cáo của Tạ Phong Tần trên facebook cá nhân)
Nhắc đến Tạ Phong Tần chắc với nhiều người không còn quá lạ lẫm. Sinh năm 1968 tại huyện Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu và từng là một sỹ quan Công an, cuộc sống của Tần sẽ không phải tha phương nơi đất Mỹ và vĩnh viễn không còn được về quê hương nếu như ả này biết điều gì nên làm, cần làm và phải làm! 

Viết về hành trình phạm tội và dẫn đến bị bắt, tuyên án và thi hành án phạt tù của Tạ Phong Tần, chuyên trang An ninh thế giới của báo Công an nhân dân điện tử có đoạn viết như sau: "Khi cho ra đời blog Công lý - Sự thật, Tạ Phong Tần đã dùng nó để phô trương cái "tôi" của mình, để đánh bóng cá nhân mình và đồng thời cũng để tạo "hình ảnh" của mình với các tổ chức người Việt chống Cộng cực đoan ở nước ngoài nhằm kiếm tí đôla. Đọc hết những bài mà Tạ Phong Tần đã viết trên blog Công lý - Sự thật - chứ chưa kể đến những bài trên trang web CLBNBTD, hoặc trên các trang web của BBC, RFA, RFI, Chân trời mới, Hoa Mai..., ta sẽ thấy hầu hết đầu phát xuất từ những bất mãn cá nhân, cơ hội chủ nghĩa, theo đóm ăn tàn, theo voi hít bã mía chứ chẳng phải vì lý tưởng gì ráo trọi!

Nói có sách, mách có chứng, chúng tôi xin đưa ra một dẫn chứng cụ thể: Khi Bộ Y tế dự định ban hành quyết định về tiêu chuẩn chiều cao, vòng ngực của người điều khiển xe gắn máy, thì ngày 21/10/2008, xuất hiện bài viết: "Hoan nghênh ngài Bộ trưởng Bộ Y tế" trên blog của chị ta. Xin trích ra đây một số đoạn để chứng minh về tư cách và nhân phẩm của Tạ Phong Tần: "Mấy ngày nay tui thấy quý vị phụ nam Việt Nam ráp nhau ào ào phản đối quyết định 33/2008/QÐ-BYT của Bộ trưởng Bộ Y tế mà tui mắc cười cho quý vị phụ nam Việt Nam quá chừng! Tại sao quý vị lại phản đối quyết định của ngài Bộ trưởng BYT? Tui chắc chắn những người phản đối nhiệt tình nhất là những người có vòng ngực lực sĩ dưới 70cm và không phải quan chức Nhà nước, bởi lẽ trong đời tui chưa bao giờ thấy quan chức Nhà nước nào có vòng ngực dưới 70cm cả. Ngược lại vị nào cũng béo nần nẫn...".

Bằng thủ pháp ẩn dụ, chỉ với một đoạn ngắn đó, Tạ Phong Tần đã "vơ đũa cả nắm". Chưa hết, Tạ Phong Tần, còn: "Mai mốt tui có thất nghiệp (tức không hành nghề Luật nữa) thì tui sẽ sắm thêm cái thước dây rồi trương bảng: "Cao 160cm, vòng ngực 96cm, nhận làm tài xế xe máy cho quý ông (lẫn quý em sinh viên) vòng ngực dưới 70cm đi làm (đi học)..." rồi từ đó, chị ta xỏ xiên Lực lượng Cảnh sát Giao thông: "Chú nào tui thấy ra đứng đường làm nhiệm vụ mà không mang thước dây theo là tui mắng liền: "Các anh làm ăn thế hả? Không có thước dây thì các anh đo bằng gì? Đo bằng gang tay à? Bộ các anh muốn dân chúng nói thẳng vào mặt các anh là "đồ dê xồm" hay sao? Thời buổi bi giờ, nam giới sờ nam giới thì cũng là "quấy rối tình dục" đó biết chưa? Rõ ngu ngốc!".

Thực tế cho thấy, quyết định về chiều cao và vòng ngực của người điều khiển xe gắn máy của Bộ Y tế đã vấp phải sự phản ứng trong nhân dân bằng những thư góp ý, bằng những bài báo trên các tờ báo mà trong đó, sự bất khả thi của quyết định được mổ xẻ dưới các khía cạnh nhân văn, khoa học, xã hội, và cuối cùng thì Bộ Y tế đã phải thu hồi quyết định này. Ấy thế mà trong bài viết của Tạ Phong Tần, người đọc không thể tìm đâu ra một chút thiện chí, xây dựng mà trái lại, nó thể hiện nhân cách của người viết, đến độ một người có nickname là chuanuy, đã viết phản hồi như sau: "...Tôi là người vẫn ái mộ chị Tạ Phong Tần qua những bài viết trên blog của chị. Nhưng thú thật là sau khi đọc xong bài “Hoan nghênh ngài Bộ trưởng Bộ Y tế”, tôi thật sự thất vọng vì cái cách phản ứng của chị với nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam sao mà nó hèn hạ quá, thô bỉ quá. Chị cứ tưởng chị viết chửi bới theo kiểu Chí Phèo như thế thì sẽ được người ta hoan hô hay sao...".

Sau bản án tại phiên tòa ngày 24 tháng 9 năm 2012 cùng với hai người là Nguyễn Văn Hải, Phan Thanh Hải, Tạ Phong Tần đã bị kết án 10 năm tù giam. Đến ngày 19/9/2015, Tạ Phong Tần được đình chỉ thi hành án và sang Hoa Kỳ dù trước đó ả và gia đình đã một mực từ chối sau khi được đề nghị! 

Và như một kẻ bị trói lâu ngày, ngay sau khi đặt chân lên đất Mỹ, Tạ Phong Tần ngay lập tức phát đi lời tuyên bố sẽ khởi kiện Việt Nam ra tòa án quốc tế "vì đã tống giam bà và ông Điếu Cày trái pháp luật" với lí do: "Tất cả các bài viết của tôi đã đăng công khai với tên Tạ Phong Tần trên mạng Internet. Khi bọn họ đưa những thứ đó ra trước tòa để buộc tội tôi, nhưng họ không dám tranh luận với tôi là cụ thể tôi sai ở chỗ nào. Khi tôi yêu cầu được đối chất với các điều tra viên giám định tài liệu đó thì cũng không được đáp ứng. Đó là việc vi phạm luật pháp Việt Nam một cách hết sức trầm trọng, chưa nói tới việc vi phạm luật pháp quốc tế. Ngay cả căn cứ theo pháp luật Việt Nam hiện hành, tôi không phạm tội.” (Một đoạn trong một bài viết của Tần đăng trên FB cá nhân). Mặc dù đến nay Tần chưa có bất cứ một lá đơn nào! 

Chưa hết, sang Mỹ được gần 2 năm, tuy nhiên, cái thực tế đáng buồn ở Tần là ả không có công ăn việc làm cho tử tế, phù hợp. Công việc thường ngày vẫn chỉ là chửi đổng trên mạng Internet với những bài viết với văn phong hết sức tối nghĩa! Việc thiếu thông tin để chửi bới cũng là lí do khác khiến những sản phẩm của Tần trở nên kén khách và đương nhiên, điều này khiến cuộc sống của ả trở nên khó khăn hơn! 

Về điều này thì Tần hoàn toàn giống với Cù Huy Hà Vũ. Cũng như Tần, thời kỳ đầu sang Mỹ, Vũ được cộng đồng Chống cộng tại đây săn đón, mời đến để nói chuyện mà thực chất là tố cáo và nói xấu chính quyền trong nước; Vũ cũng thường xuyên trả lời báo chí quốc tế về tình hình Việt Nam qua góc nhìn của một kẻ bất đắc chí! Vậy nhưng, trớ trêu thay, dù không còn ở trong nước nhưng Vũ lại sử dụng quá nhiều vốn liếng của mình đến nỗi bị cạn vốn và khi mà không có vốn lập tức Vũ bị đẩy ra rìa! Hiện có thông tin Vũ hiện đang sống từ trợ cấp của gia đình từ Việt Nam gửi sang! 

Còn về Tạ Phong Tần. Tần không may mắn như Vũ khi còn có vợ - con trợ cấp để sống tha phương cầu thực nơi đất khách quê người. Vì thế, Tần buộc phải bươn chải trước khi có người kịp giúp mình! Việc Tạ Phong Tần bán hàng online để kiếm sống vì thế là chuyện hót nhất mà không phải ai cũng biết. Trong stt đăng tải sáng ngày 07/3/2017 theo giờ Việt Nam, Tần đã viết như sau: "Chị Sang Nguyen đã có thêm mẫu áo len mới là Mỹ-Việt, giá $150 chưa tính ship. Khăn quàng Mỹ-Việt giá $35, ship $5 = $40. Khăn quàng Việt $25, ship $5 = $30.

Quý vị nào ủng hộ TPB VNCH đang sống trong nước thì liên lạc chị Sang Nguyen đặt hàng. Phone: (1) 571 457 1099 hoặc FB này: https://www.facebook.com/sang.nguyen.7737769?fref=ts". 

Chắc chắn có người đã sốc khi biết phải điều này! Và trong tổng thể của phong trào dân chủ Việt mà nói thì cùng với sự thất bại trong cuộc "tổng biểu tình toàn quốc" ngày 05/3/2017 và những câu chuyện đấu tố, đả kích, lên án sau đó, câu chuyện của Tần đang báo hiệu một năm thất bát, ảm đạm của phong trào. Hãy chờ xem, còn xui xẻo và khó khăn nào nữa đến với phong trào của dân chủ Việt!


Nguồn: An Chiến
Ngày 07/3/2017

VÌ SAO CUỘC TỔNG BIỂU TÌNH THẤT BẠI?

Linh mục Đặng Hữu Nam, Nguyễn Đình Thục đã tiến hành
tổ chức giáo dân theo lời kêu gọi tổng biểu tình ngày 5/3
Cho đến nay, có thể có nhiều lý do khiến cuộc kêu gọi tổng biểu tình ngày 5/3/2017 những kẻ phản Quốc thất bại. Song, Tin đấu trường dân chủ còn một cách nhìn khác để lý giải về sự thất bại này.

Trong câu chuyện xoay quanh giữa 3 nhân vật: Bùi Thanh Hiếu (Người Buôn gió)- Nguyễn Lân Thắng và Thiên, trong đó Thắng và Thiên tổng xỉ vả nhau vì "phá đám", "hèn",... cho thấy cuộc chiến âm ỉ hậu cuộc kêu gọi tổng biểu tình sẽ chưa đến hồi kết. 

Nguyễn Lân Thắng cho rằng, những kẻ kêu gọi cuộc tổng biểu tình không phải xuất phát từ hải ngoại mà do linh mục Nguyễn Văn Lý khởi động và tiến hành nên Nguyễn Lân Thắng thờ ơ, kêu gọi phá đám cuộc biểu tình này. Lý do Nguyễn Lân Thắng phá đám khi cho rằng "linh mục Nguyễn Văn Lý già rồi còn vượt mặt" và "tạo tiếng vang, ăn mảnh". 

Ngược lại, nhân vật có tên Thiên lại ra sức "nguyền rửa" hành động ngăn cản của Nguyễn Lân Thắng làm cho cuộc tổng biểu tình thất bại thảm hại. Cái mà Thiên đưa ra và vạch mặt các hội, nhóm ở Việt Nam hiện nay cũng chỉ vì tiền. Cũng giống như trong giới showbit, ca sĩ, nhóm nhạc được cát xê cao hơn thì nhóm, ca sĩ có giá dẻ hơn sẽ phá và đúng như vậy. Người buôn gió-Bùi Thanh Hiếu đã lấy ví dụ trong bài viết "tản mạn đầu xuân": "Đấy, giờ cứ nói ví dụ là chúng nó chỉ cần bỏ ra 10 ngàn usd. Nó giả làm người hảo tâm đóng góp cho phong trào, nó bảo gửi 5 nghìn usd để anh em nhóm A đi lại biểu tình vào thứ bảy, vì thứ bảy có đài Z sẽ truyền hình trực tiếp. Rồi nó lại đưa cho nhóm B 5 nghìn usd, để anh em đi lại biểu tình vào chủ nhật, vì có đài F truyền hình trực tiếp....thế là hai nhóm đưa ra hai lời kêu gọi khác ngày nhau. Rồi cuối cùng thế nào cũng cãi nhau. Cậu Thiên nói là với 5 nghìn usd thế thì rẻ quá để mua anh em đấu tranh".

Phải chăng, các hội, nhóm lâu nay vẫn cho rằng mình vì môi trường, vì tự do, vì nhân quyền,... không phải chỉ vì hơn kém nhau vài $ cho mỗi vụ biểu tình mà xảy ra tranh chấp, đấu đá, phá đám lẫn nhau ? Đâu là bản chất thật của những kẻ mang danh vì công lý, vì dân chủ, vì nhân quyền, vì giáo dân,... Sự thật về trò kiếm tiền đã rõ và kiếm tiền trên nỗi đau, cuộc sống bình yên của người dân Việt Nam. 

Sự vô liêm xỉ của những kẻ khoác áo linh mục, có học hàm tiến sĩ, giáo sư,... là bất chấp đạo lý, bất chấp pháp luật chỉ để giành giật mấy đồng $ từ hải ngoại. Cái nghề "kiềm tiền" bằng những trò kích động, kêu gọi, nói xấu, xuyên tạc, cắt ghép,... là hành vi phản Quốc đáng phải bị trừng trị. Chúng tôi, những người viết ra bài này không khỏi "xấu hổ" cho những kẻ mang quốc tịch Việt Nam, có tổ tiên, nòi giống ở Việt Nam mà làm cái chuyện "phản phúc" phá hoại cuộc sống ổn định, bình yên của người dân. 


VT (dautruongdanchu.com)
2017/03/07