Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017

ĐẶNG HỮU NAM MỘT NHÀ RẬN CHỦ CHUYÊN TRỘM CẮP

Đặng Hữu Nam (1955) ngụ tại 402/13A đường Lê Văn Sỹ, phường 14, Quận 3 luôn mệnh danh là "nhà đấu tranh dân chủ nhân quyền cho VN", đồng thời là một trong những đệ tử thân tín của Dòng Chúa Cứu Thế Kỳ Đồng, ấy vậy mà vừa rồi y lộ nguyên hình là một tên trộm cắp chuyên nghiệp. Bởi vậy, người ta nói "đám dân chủ cuội chỉ rặt một lũ dâm tặc, đầu trộm đuôi cướp và háo danh" chẳng có sai tí nào. Hôm qua, 24/1/2017 Báo Công an TP.HCM có bài Camera lật mặt tên trộm gian manh giữa Sài Gòn phản ánh hành vi trộm cắp của Nam:

Chiều nay (24-1), Công an Phường 10, Quận Phú Nhuận, TP.HCM cho biết đang tạm giữ hình sự đối tượng Đặng Hữu Nam (SN 1955, ngụ nhà số 402/13A đường Lê Văn Sỹ, P.14, Q.3) để điều tra về hành vi “trộm cắp tài sản”.

Trước đó vào ngày 22-1, chủ cửa hàng tạp hóa nằm bên hông chợ Trần Hữu Trang (P.10, Q. Phú Nhuận) đến cơ quan công an trình báo về việc bị kẻ gian lợi dụng sơ hở lấy trộm số tiền gần 20 triệu đồng.
Hành vi trộm tiền của đối tượng bị camera ghi lại. Ảnh cắt từ clip
Theo trình báo của nạn nhân, vào khoảng 11 giờ 20 phút ngày 22-1, có một người đàn ông lớn tuổi đi trên chiếc xe máy BKS 59F1-02340 đến hỏi mua một thùng mì và hai cây bàn chải đánh răng. Sau khi bán hàng và tính tiền cho người đàn ông này, chủ quán quay sang phục vụ những vị khách khác cũng vừa tới quán.

Một lúc sau, thấy người đàn ông bỏ đi với dáng vẻ vội vàng nên chị này nghi ngờ chạy vào kiểm tra thì phát hiện cọc tiền gần 20 triệu đồng bỏ trong hộc bàn đã không cánh mà bay. Kiểm tra lại dữ liệu trên camera an ninh, chủ cửa hàng biết được chính người đàn ông lớn tuổi điều khiển xe máy BKS 59F1-02340 là người đã lấy trộm tiền nên đến cơ quan công an trình báo.
Đối tượng Nam tại cơ quan Công an.
Qua quá trình điều tra truy xét, đến trưa nay (24-1), công an P.10, Q.Phú Nhuận lần ra đối tượng thực hiện vụ trộm là Đặng Hữu Nam nên tiến hành bắt giữ. Tại cơ quan công an, đối tượng khai nhận hành vi phạm tội của mình và cho biết do thấy chủ cửa hàng để tiền sơ hở nên nảy sinh lòng tham lấy trộm tài sản.

Qua báo Công an TP.HCM, cơ quan công an Q. Phú Nhuận đề nghị người dân cần nâng cao cảnh giác trước các đối tượng trộm cắp dịp tết và ai từng là nạn nhân của đối tượng Nam xin cung cấp thông tin để được xử lý theo quy định của pháp luật.

Tuấn Thành (Báo Công an TP.HCM)

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

ĐÔNG LA DẠY CHO PHẠM THÀNH “BÀ ĐẦM XÒE"

Ngày 20-1-2017: Vừa rồi nhân TBT Nguyễn Phú Trọng đi thăm Trung Quốc, tôi đi “nắm tình hình” thì trong bọn “rận, bọ” có kẻ mà cộng đồng quấy rối trên mạng phong cho là “nhà văn”, là Phạm Thành, có nickname nhố nhăng là “Bà Đầm Xòe”, có viết bài Nguyễn Phú Trọng và Đảng CSVN tiếp tục thực hiện chủ trương nhập nước Việt Nam vào nước Trung Hoa giai đoạn cuối. Độc việc song song TBT Nguyễn Phú Trọng thăm Trung Quốc, ta tiếp đón Ngoại trưởng Mỹ, Thủ tướng Nhật trong mấy ngày vừa qua, đủ  thấy lý lẽ của Phạm Thành ngu xuẩn đến mức nào, vậy mà tự khoe từng học “trường Tuyên giáo” mới ghê chứ! Lẽ ra gần tết rồi nên bàn về văn hóa, văn chương nghệ thuật, về tâm linh, tôi cũng đang nghiên cứu viết một bài khá thú vị, nói rõ hơn về nét tương đồng giữa Đạo Phật và Khoa học, thấy bài của Phạm Thành láo quá, không thể “cầm lòng” được. Đối thoại với loại không có óc người như Phạm Thành chỉ mất công nên tôi đăng lại bài “CUỘC CHIẾN” GIỮA CÁI “THÂM” CỦA NGƯỜI TẦU VỚI CÁI “KHÔN” CỦA NGƯỜI VIỆT mà khi đăng lên có lúc “cả thế giới” vào đọc dạy cho thằng ngu này một ít!

Dưới đây là toàn văn bài “CUỘC CHIẾN” GIỮA CÁI “THÂM” CỦA NGƯỜI TẦU VỚI CÁI “KHÔN” CỦA NGƯỜI VIỆT

Với dân thường VN, dường như tận sâu trong máu, có gen dị ứng với người Tầu. Phải chăng vì cái ách đô hộ 1000 năm trong quá khứ? Nhưng Pháp cũng đô hộ ta 100 năm, 1945 lại để mất VN vào tay Nhật dẫn đến nạn đói dân ta chết đến 2 triệu người; rồi Mỹ từ ngày đầu can thiệp cũng tới 30 năm, đã đổ quân bắn giết và dội bom đạn xuống đầu dân VN, đỉnh cao là mang B52 “trải thảm” bom xuống ngay trung tâm Thủ đô Hà Nội. Nhưng hôm nay xem chương trình ca nhạc, từ những cháu bé đến sao siếc gần như ngày nào cũng có bài hát tiếng Anh vang lên trên VTV. Dân Việt Nam đúng là không thù dai, nhưng vẫn luôn dị ứng với người Tầu, có lẽ vì họ “thâm”.
          Một lần xem quảng cáo chảo không dính thấy tốt quá, tôi alô mua, khi nhân viên mang hàng đến, biết là của Tầu, tôi thôi ngay, tốt đến mấy cũng không mua. Nghĩa là tôi cũng như nhiều dân VN có máu ghét Tầu. Nhưng hôm nay dù tôi không đảng viên vẫn viết bài nhiệt liệt chúc mừng “đ/c Tập Cận Bình” vừa thăm hữu nghị VN thành công rực rỡ. Cần phải phân biệt, khác với tình cảm bình thường, tình cảm này của tôi là tình cảm chính trị tư tưởng, tình cảm ngoại giao, nó phù hợp với thế và lực của VN, và như vậy sẽ có lợi cho VN. Một người hiểu biết cần phải như thế, còn nếu là nhân sĩ trí thức chân chính nữa thì càng phải như thế.
***
Việc Trung Quốc lấn chiếm biển đảo của ta rõ ràng là không tốt. Nhưng cũng phải xem lại lịch sử, nước ta năm 1887, vua thì bị bắt đi đầy, tên nước đã bị xóa, tức đã mất hoàn toàn vào tay Pháp, thành bộ phận của Liên bang Đông Dương. Trung Quốc là một trong hai nước chủ yếu giúp ta kháng chiến giành lại nền độc lập, dù họ có “cấu véo” một tí, nhưng so với việc giành lại chủ quyền đất nước, thì rõ ràng ta vẫn “lời” hơn rất nhiều.
Không ai muốn một tấc đất mà hàng ngàn năm Tổ Tiên ông cha ta đã đổ máu gìn giữ được, nhưng sức ta có hạn, không phải mọi thứ đều như ý, như Nhà Nguyễn hoàn toàn không muốn mất nước vào tay Pháp. Năm 1956 khi Pháp rút khỏi Việt Nam, trong bối cảnh ta chưa đủ khả năng để quản lý các vùng biển đảo, Trung Quốc đã chiếm cụm đảo phía Đông của quần đảo Hoàng Sa. Đến 1974, được sự thỏa hiệp của Mỹ, Trung Quốc đã đánh chiếm nốt toàn bộ cụm đảo phía Tây của Hoàng Sa. Đối với Trường Sa, chúng ta là nước đầu tiên làm chủ cả một vùng biển đảo rộng lớn, nhưng với lực lượng hải quân nhỏ bé, chúng ta chỉ cai quản được ở một số đảo. Không chỉ Trung Quốc, năm 1971, Philippines đã lấn chiếm 5 đảo phía Đông Trường Sa, đến 1973, họ lấn tiếp hai đảo ở phía Bắc. Với Malaysia, cho đến năm 1979, họ đã chiếm 7 đảo phía Nam Trường Sa. Đặc biệt năm 1988, nhân cuộc chiến tranh biên giới phía Tây Nam, Trung Quốc đã đánh chiếm 7 bãi đá ngầm ở Trường Sa. Như vậy hậu quả của các cuộc xung khắc thật tai hại, nhất là với nước lớn sát vách như TQ, họ dễ dàng xâm lấn đất của ta, rồi dù có bình thường hóa trở lại, đòi những gì ta đã mất là rất khó, nhất là vùng hải đảo xa xôi, họ hoàn toàn có thể bịa ra căn cứ pháp lý chủ quyền.
***
Như vậy chúng ta để mất một phần biển đảo trước hết do sức của chúng ta và do bối cảnh cụ thể ở từng thời kỳ. Pôn pốt từng gây chiến cuối năm 1978, chỉ cần một tháng, đầu năm 1979, quân ta đã quét sạch bọn Khơ me Đỏ. Nhưng Trung Quốc lại không nhỏ như Cămpuchia, ngược lại, ta chỉ ngang với một tỉnh của họ thôi, nên không thể dùng một trận mà đòi lại được biển đảo. Còn giả sử ta có phép mầu tiến hành kháng chiến trường kỳ thắng được Trung Quốc thì đất nước cũng nát tan. Dọn nhà tránh hàng xóm đã khó còn dọn nước để tránh láng giềng là hoàn toàn không thể. Làm một trận đòi lại của đã mất cũng không được. Vậy chỉ có cách “sống chung với lũ” mà thôi.
Vấn đề biển đảo chỉ có thể dùng chiến lược ngoại giao mềm dẻo nhưng cương quyết để đối phó với TQ. Việc những ngày hôm nay chúng ta trải thảm đỏ, bắn đại bác chào đón “đ/c” Tập Cân Bình thăm VN cũng là một cách đối phó đó.
Ta đối phó bằng chính sự chân thành, khi nhận ra sự chân thành của chủ nhà thì dù là kẻ ác cũng phải nghĩ đến đạo lý, đến đúng sai, phải trái. Ngược lại, ta đã nhỏ yếu, lại ứng xử theo kiểu tiểu nhân, lưu manh, xỏ xiên thì ta sẽ được nhận lại thái độ gì, và ta cũng sẽ làm được gì họ? Vì vậy, những người cho rằng ta đón Tập Cận Bình là do ta có phe thân TQ, rồi ta hèn nhát, v.v… hoàn toàn chỉ là luận điệu xuyên tạc. Họ đã cực lực phản đối ông Tập, có điều khi ông Nguyễn Phú Trọng đi thăm Mỹ họ cũng phản đối luôn. Như vậy chỉ là một lũ quấy rối, mà đã quấy rối thì cần gì lý lẽ.
***
Nhìn lại xuyên suốt cả quá khứ quan hệ với Trung Quốc, ta thấy một điều thú vị, nếu cho Trung Quốc là “thâm” thì chính ta cũng rất “khôn”. Nếu tính sòng phẳng thì trong cuộc “đấu trí” này chính ta mới là người thắng chứ không phải Trung Quốc. Và không chỉ “thắng” Trung Quốc, ta cũng “thắng” luôn cả Liên Xô. Ta đã thực hiện thành công chiến lược ngoại giao tài tình. Vì thực chất Liên Xô và Trung Quốc, khi viện trợ cho chúng ta trong hai cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, không phải như khẩu hiệu vẫn nêu hoàn toàn vì lý tưởng Cộng sản, vì nghĩa vụ quốc tế cao cả. Nhưng chúng ta vẫn nhờ được họ và thực hiện được thành công mục đích tối thượng là thống nhất đất nước, giành lại nền độc lập. Rồi từ thành quả đó, trong quá trình xây dựng đất nước, chúng ta đã cố gắng hết mức để bảo vệ chủ quyền, đã giữ được nguyên hiện trạng, bảo vệ vững chắc những gì chúng ta đã giành lại được.
***
Số phận của Việt Nam từng bị đặt trên bàn cờ chính trị, ngoại giao trong mối tương quan giữa ba nước lớn Liên Xô – Trung Quốc – Mỹ.
Trước hết là mối quan hệ của ta với Liên Xô và Trung Quốc. LX và Trung Quốc vốn mâu thuẫn nhau. Mà dân ta mất nước thì không thể tay trắng giành lại độc lập mà buộc phải nhờ vả thiên hạ, mà sự giúp đỡ của “anh cả”, “anh hai” đều quan trọng cả. Trung Quốc là căn cứ địa, nhưng lại không có đủ loại vũ khí; còn Liên xô có vũ khí thì lại ở xa. Vì thế sự hục hặc của hai “ông anh” đã làm ảnh hưởng rất xấu đến Việt Nam.
Khi quá khứ dần lùi xa, nhiều tài liệu được công bố, ta thấy thực tế chưa bao giờ có một tình hữu nghị lý tưởng cả mà ai cũng vì lợi ích của mình trước hết.
Với Liên Xô, đến thời kỳ “xét lại”, Liên Xô đã xem nhẹ công cuộc giải phóng dân tộc của các nước thuộc địa, ngại chiến tranh hạt nhân với Mỹ, đưa ra chủ thuyết “chung sống hòa bình”. Quan điểm xét lại của Liên Xô như gáo nước lạnh dội vào ngọn lửa cách mạng ở nước ta. Podgornưi, một trong ba lãnh đạo Liên Xô, đã nói với ông Lê Duẩn: "Các anh không thắng nổi Mỹ đâu". Lê Duẩn đã trả lời: "Các đồng chí không tin à? Chúng tôi sẽ thắng cho các đồng chí xem". Vì thế ở ta từng có Hội nghị Trung ương 9 chống chủ nghĩa xét lại hiện đại. Sau Hội nghị, ông Lê Duẩn được cử sang góp ý và kiến nghị Liên Xô xem xét lại quan điểm của mình. Chính lần này ông Bí thư đã thể hiện tài ngoại giao kiệt xuất. Khi gặp phía Liên Xô, Lê Duẩn không nói gì về Nghị quyết 9 mà lại cảm ơn sự giúp đỡ của Liên Xô đã giúp cho tình hình cách mạng Miền Nam tiến triển rất tốt đẹp và yêu cầu Liên Xô giúp đỡ tích cực hơn nữa. Khơ-rút-sốp đang chuẩn bị đối phó thái độ phê phán của VN nhưng lại được nghe những lời cảm ơn như vậy nên rất mát lòng mát dạ và đã vui vẻ chấp nhận yêu cầu của ta.
Với Trung Quốc, dù luôn hô khẩu hiệu hữu nghị, nhưng thực chất chúng ta chưa bao giờ tin Trung Quốc giúp ta một cách vô tư. Chính TBT Lê Duẩn là người rất sớm nhận ra chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc và thể hiện bản lĩnh của VN trước họ. Theo ông Trần Quỳnh, trong một lần gặp nhau, Mao Trạch Đông hỏi ông Lê Duẩn: "Có phải Việt Nam đã đánh thắng quân Nguyên và quân Thanh không?" Lê Duẩn đáp: "Vâng, còn đánh thắng cả quân Minh nữa". Quân Nguyên là người Mông Cổ, quân Thanh người Mãn Châu, còn quân Minh chính là người Hán. Nói vậy ông Lê Duẩn tỏ ý Việt Nam không sợ TQ. Ở Trung Quốc từng trưng bày hai bản đồ của Trung Quốc. Bản đồ thứ nhất là "Bản đồ của Trung Quốc trước đây khi chưa bị đế quốc chia nhau", vẽ Trung Quốc bao gồm cả Việt Nam, Lào, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Singapore, Mianma. Biển thì bao gồm toàn bộ Biển Đông. Còn bản đồ thứ hai, thì đại khái như Trung Quốc hiện nay.
Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, Trung Quốc cũng không muốn ta thống nhất đất nước, luôn khuyên ta “kháng chiến trường kỳ”. Sau cuộc chiến ở Triều Tiên, Mỹ đã ngại Trung Quốc khi can thiệp vào VN, nhưng khi Mao Trạch Đông nói: “Mi không đụng đến ta thì ta không đụng đến mi” đã làm yên tâm Mỹ, để rồi 1964 gây ra “sự kiện vịnh Bắc Bộ”, chính thức tham chiến trực tiếp tại VN. Khi tiến hành bình thường hóa quan hệ giữa Trung và Mỹ, Đại sứ Trung Quốc và Đại sứ Mỹ thường gặp nhau, một trong những điều kiện mà Mỹ đưa ra  là Trung Quốc phải dùng ảnh hưởng của mình để kiềm chế Việt Cộng ở Miền Nam. Năm 1972, khi ta còn đang chống Mỹ, Trung Quốc đã  đón Nixon. Trước đó, Chu Ấn Lai sang Hà Nội, ông Lê Duẩn nói: "Các anh mời Nixon sang thăm Trung Quốc chẳng khác nào các anh đâm một nhát dao vào lưng chúng tôi… Nhưng giải quyết vấn đề Việt Nam như thế nào là do chúng tôi tự quyết định lấy. Còn vấn đề có viện trợ hay không cái đó tùy các anh. Các anh viện trợ, chúng tôi sẽ thắng Mỹ. Các anh không viện trợ chúng tôi phải hy sinh nhiều hơn nhưng cũng sẽ thắng Mỹ". Sau Hiệp định Paris 1973, Trung Quốc vẫn muốn duy trì việc Việt Nam chia cắt. Ngay từ 1973 đã xảy ra những va chạm ở biên giới Việt – Trung và năm 1974, Trung Quốc đã chiếm nốt phần còn lại ở quần đảo Hoàng Sa.
Ít người hiểu rằng kế hoạch tổng tấn công giải phóng miền Nam, chúng ta không chỉ giữ bí mật tuyệt đối với Mỹ, VNCH mà cả đối với Liên Xô và Trung Quốc.
Với cuộc chiến Biên giới 1979, trong nhiều nguyên nhân có nguyên nhân chính là chúng ta đã không khéo hóa giải những căng thẳng. Chúng ta đã từ chối vào liên minh chống Liên Xô của Trung Quốc, ngược lại ta lại ký với Liên Xô Hiệp ước mà điều 6 là nhằm vào Trung Quốc: “Việt Nam và Liên Xô sẽ “tham vấn nhau ngay lập tức” nếu một trong hai nước “bị tấn công hoặc đe dọa tấn công … nhằm loại bỏ mối đe dọa đó”. Đại hội lần IV của Đảng Cộng Sản Việt Nam đã xác định Trung Quốc là “kẻ thù nguy hiểm và gần cận nhất”. Từng viện trợ cho Việt Nam trên 20 tỷ đô la, nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào khác, họ đã cho chúng ta là kẻ "vô ơn"! Từ đó, họ đã cắt viện trợ và xúi Khmer Đỏ xâm lược VN. Năm 1978, Khmer Đỏ đã tiến công xâm lược Việt Nam. Cuối năm 1978, quân ta đã phản công, chưa đầy một tháng, đầu 1979, ta đã giành thắng lợi. Trước tình trạng đó, Đặng Tiểu Bình tuyên bố: "Việt Nam là côn đồ, phải dạy cho Việt Nam bài học", năm 1979, xua quân Trung Quốc tiến vào Việt Nam trên toàn tuyến biên giới. Quân Việt Nam đã đánh trả quyết liệt. Sau đó, Bắc Kinh tuyên bố đã "hoàn thành mục tiêu chiến tranh", "chiến thắng" và bắt đầu rút quân. Phía ta cũng tuyên bố thể hiện "thiện chí hòa bình", “Việt Nam cho phép Trung Quốc rút quân”. Như vậy thực chất một lần nữa TQ đã bị thất bại, mục đích chính của họ muốn buộc quân ta phải rút quân để bảo vệ bọn diệt chủng Pôn Pốt đã không thực hiện được. Chúng ta đã chiến thắng nhưng cuộc chiến cũng đã gây ra những thiệt hại nặng nề về người và của.
Như vậy, để đi tới thắng lợi cuối cùng trong hai cuộc kháng chiến thống nhất đất nước, rồi việc bảo vệ thành quả cách mạng, giữ ổn định xã hội, xây dựng đất nước được như hôm nay, các thế hệ lãnh đạo của VN đã rất khôn khéo hóa giải biết bao những mâu thuẫn, đã vượt qua được tất cả sự toan tính vụ lợi ích kỷ của những nước lớn.
***
Tham vọng bành trướng bá quyền vốn không chỉ là “đặc sản” của riêng người Tàu mà là bản tính chung của cái giống người. Kẻ có sức mạnh dễ sinh tham lam. Nhưng sau bao cuộc chiến đẫm máu đã dẫn tới xu hướng của thời đại: đối thoại thay cho đối đầu, nước ta cũng đã thực hiện thành công chính sách ngoại giao đa phương. TBT Nguyễn Phú Trọng mới đi thăm Mỹ, những ngày hôm nay chúng ta lại trải thảm đỏ và bắn đại bác đón TBT Trung Quốc Tập Cận Bình. Ai cũng biết ông cha ta vừa thắng giặc phương Bắc xong vẫn sang triều cống và xin phong Vương. Bây giờ không còn vậy nhưng vẫn phải hiểu, chiến lược ngoại giao phải phụ thuộc vào thế và lực của ta, không phải muốn sao cũng được. Sai lầm trong đối ngoại là sẽ dẫn tới thảm họa, bất kể nước nào.
Vấn đề biển đảo vẫn còn nguyên đó. Ta tốt nhất vẫn là “vừa hợp tác vừa đấu tranh”. Cuộc đấu tranh ngoại giao phải luôn kiên trì, không ngừng nghỉ, phải kiên quyết hỗ trợ và bảo vệ cho ngư dân bám biển. Còn không, “im lặng nghĩa là đồng ý”, nước ta sẽ vĩnh viễn mất biển! Nhưng cũng phải thực tế, làm sao hai bên cùng có lợi. Lực ta có hạn mà lại đòi mọi cái theo ý mình sẽ là ảo tưởng. Cơ sở để giải quyết các tranh chấp ở Biển Đông là luật pháp quốc tế. Thế giới sẽ ủng hộ ta không chỉ vì ta mà còn vì lợi ích của chính họ. Không ai muốn Trung Quốc bành trướng thành siêu cường, rồi có thể tùy tiện áp đặt mọi sở thích cũng như tham vọng của họ lên toàn thế giới.
Trong làm ăn, trên tinh thần hợp tác, hữu nghị, hai bên cùng có lợi, nhưng ta phải luôn cảnh giác, tránh cái tâm lý cả nể, xuề xòa, đại khái của dân Việt ta. Dư luận từng e ngại chuyện nhà nước giao cho các doanh nghiệp TQ rừng đầu nguồn, các vị trí hiểm yếu về an ninh quốc phòng; mua công nghệ lạc hậu của TQ; chuyện nhận nhiều công nhân TQ để họ “gieo” giống; rồi những chiêu thức lạ mang nét “thâm” của người Tầu như mua sầu riêng non, lá mãng cầu, mua đỉa, móng trâu, v.v…
***
Về các cuộc biểu tình chống Trung Quốc nhân dịp ông Tập sang thăm ta lại mới diễn ra. Những người dân do nhận thức hạn chế thể hiện thái độ một cách cảm tính có thể thông cảm được. Nhưng chuyện ngoại giao giữa các nước không thể dựa vào tính sĩ diện hão cá nhân, anh hùng rơm, vĩ cuồng, ảo tưởng, đánh giặc miệng. Với những người trí thức, có cái nhìn sâu, bao quát, tất phải hiểu bài toán quan hệ với TQ là rất phức tạp. Lẽ ra cần phải giải thích cho quần chúng hiểu nhưng một số người cũng mang danh trí thức lại làm ngược lại, lại lợi dụng mọi chuyện để thể hiện sự chống đối vì những toan tính cá nhân, lợi dụng tâm lý ghét Tầu kích động dân chúng biểu tình, diễn tuồng trên phố như hề, như cố lập công để ngửa tay xin đô của những ông chủ. Họ đúng là loại trí thức “chấy rận” như cộng đồng mạng đã gọi và thật đáng khinh bỉ!


7-11-2015
ĐÔNG LA

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2017

KÊU GỌI BIỂU TÌNH ĐỂ CẤP CỨU TÌNH TRẠNG CHẾT LÂM SÀNG

 
Thời gian gần đây, cái gọi là phong trào dân chủ (cuội) đang từ từ chết lâm sàng bởi nhiều nguyên nhân như: tranh ăn dẫn đến mâu thuẫn nội bộ, chửi bới vạch mặt nhau về việc ăn chặn tiền tài trợ từ hải ngoại gửi về cho các đám "dân oan", biểu tình thuê chuyên nghiệp của nhóm "Cứu lấy dân oan" cầm đầu là cha con Mai Dũng với nhóm Nguyễn Tường Thụy; Việc chị em Tạ Phong Tần, Tạ Minh Tú chửi nhau sát ván với các trưởng thượng của "dân oan" như Hồ Thị Bích Khương và Ngô Thị Hồng Lâm về việc chị em Tần Tú coi thường đám "dân oan" chẳng có lý tưởng gì cả mà đấu tranh chỉ vì quyền lợi cá nhân, không phục việc hai "dân oan" Cấn Thị Thêu và Trần Ngọc Anh được tổ chức Mạng lưới nhân quyền VN trao Giải Nhân quyền 2016. Trong trận thư hùng ấy, các bà nàng này không từ một lời độc địa nào để nhiếc móc xúc phạm nhau, coi nhau như bò với chó... Sau trận đấu khẩu trên Tạ Phong Tần tỏ phản ứng đem 2000 đô la tiền thưởng của Giải Nhân quyền 2012 bố thí cho linh mục Đặng Hưu Nam chủ chăn của giáo xứ Phú Yên, Quỳnh Lưu, Nghệ An với danh nghĩa hỗ trợ kiện Formosa. Ngay lập tức Tạ Phong Tần bị đồng đảng ở hải ngoại vạch mặt, cho rằng Tần nhập nhèm vừa muốn lấy oai là đã trả lại giải thưởng nhưng cũng muốn lấy tiếng đã góp sức cho giáo dân miền trung kiện đòi Formosa bồi thường. Biết chuyện, linh mục Đặng Hưu Nam tỏ ra bực tức phản ứng: "Tưởng cô Tần có nghĩa khí...ai dè...", tuy nói vậy nhưng linh mục Nam cũng chẳng đề cập tới việc hoàn trả lại khoản tiền đó cho Tạ Phong Tần; Một hiện tượng đáng chú ý khác nữa đó là hàng loạt các nhà "rận chủ" cộm cán lũ lượt tuyên bố từ bỏ "nghề" đấu tranh dân chủ vì bất mãn với lối xứng xử của đồng bọn như: Lê Công Định, Ngô Xuân Phúc, Đinh Quang Tuyến, Nguyễn Hồ Nhật Thành... Riêng Lê Công Định còn mạnh mồm tuyên bố rằng: "cho đến thời điểm hiện tại Đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn là tổ chức lãnh đạo đất nước hiệu quả nhất...", hùa theo quan điểm này của Định, từ bên Pháp một nữ "rận chủ" máu lửa nhất trước đây ở trong nước cũng phủ dụ đám đàn em trong nước rằng hãy từ bỏ "nghề" đấu tranh dân chủ đi vì Đảng Cộng Sản Việt Nam "còn lâu mới chết". Dư luận có ý kiến cho rằng nguyên nhân tình trạng "chết lâm sàng" trên của đám "rận chủ" là do tổng thống mới đắc cử Donald Trump tuyên bố sẽ không hỗ trợ tất cả các tổ chức "ngoại vi" của Mỹ ở ngoài biên giới nữa, như vậy các "rận chủ" Việt cầm chắc bị cúp lương do vậy mục đích tối thượng của chúng còn đâu nữa mà không rã đám. Lý do thứ hai là đám "rận chủ" hầu hết là những kẻ lười lao động tham lam, ô hợp dâm tặc, bất tài háo danh nên khi chúng tụ lại thì trở thành một đám thảo khấu hạng bét, trước sau gì cũng sẽ cắn xé nhau mà rã đám quan thầy chúng chẳng dại gì mà sử dụng chúng lâu dài. Một nguyên nhân nữa đó là hôm 07/10/2016 Bộ công an thông báo đưa tổ chức Việt Tân vào danh sách những tổ chức khủng bố, những đối tượng tiếp tay hoặc quan hệ với tổ chức này cũng sẽ bị xử lý khiến những "rận chủ" thỏ đế vội vàng tuyên bố đính chính ngay trên mạng rằng mà thì là "tôi không phải là người hoạt động chính trị, không phải là người đấu tranh dân chủ mà chỉ là người viết báo, đưa tin mà thôi".
Để cấp cứu cho tình trạng chết lâm sàng của phong trào "rận chủ" Việt, các thế lực thù địch và mấy con "rận chúa" trong nước đã phát lời kêu gọi biểu tình với cái cớ là tưởng nhớ, tri ân những người đã hy sinh vì Trường Sa, Hoàng Sa vào các ngày 19 tháng 1, 17 tháng 2 và 14 tháng 3 nhằm gây rối an tinh trật tự trong dịp tết cổ truyền và tạo công ăn việc làm cho các "rận chủ" Việt, đồng thời khơi gợi lại hình ảnh chế độ VNCH một thây ma đã thối rữa, cố tình khoét sâu nỗi hận thù của những kẻ bù nhìn xưa, qua đó vu cáo chính quyền ta nhu nhược làm tay sai cho Trung Quốc hòng phá hoại mối bang giao giữa hai nước láng giềng. Người dân chúng ta cần tỉnh táo không nên nghe vào những luận điệu giả nhân giả nghĩa đó mà vô tình làm mất đi những ngày vui xuân của mọi người. Các lực lượng chức năng cần kiên quyết xử lý những kẻ quấy rối sự bình yên của nhân dân vào dịp tết đến xuân về.

Ngày 17/01/2017

SH

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

VẠCH TRẦN CHIÊU TRÒ "CHIẾN DỊCH ĐÔNG YÊN"

Mấy ngày qua, trên facebook cá nhân của những nhà dân chủ và các trang "lề trái" như RFA tiếng Việt, Dân làm báo, mahcsongmedia, lacvietnews…  đăng tải bài viết liên quan đến "Chiến dịch cứu Đông Yên". Qua tìm hiểu được biết, "Chiến dịch Đông Yên" được phát động ngày 28/12/2016 bởi tổ chức “Ủy ban cứu nguy vượt biên” (BPSOS) do đối tượng chống đối Nguyễn Đình Thắng cầm đầu (có trụ sở chính tại Hoa Kỳ) nhằm xuyên tạc những thông tin, tình hình về Giáo xứ Đông Yên, qua đó chia rẽ giáo dân với chính quyền, lừa bịp và kích động người dân tham gia vào các hoạt động vi phạm pháp luật, gây rối an ninh, trật tự và chống đối chính quyền.
Những kẻ này vẫn lợi dụng tâm lý của người dân trong giải quyết mặt bằng và vấn đề Formosa để bịa đặt, vu cáo chính quyền đang có biện pháp xóa sổ Giáo xứ Đông Yên với luận điệu như:
 "...giáo dân xứ Đông Yên bị buộc phải di dời nhường đất xây dựng khu công nghiệp Vũng Áng. Đến nay vẫn còn cả trăm gia đình không chịu nhận tiền bồi thường để di dời vì họ cho là không phù hợp. Thảm họa môi trường do nhà máy gang thép Formosa tại khu công nghiệp Vũng Áng xả thải hóa chất độc hại trực tiếp ra biển khiến người dân địa phương tại Vũng Áng, Hà Tĩnh và dân chúng ven biển dọc các tỉnh từ Hà Tĩnh đến Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế mất kế sinh nhai kể từ đầu tháng tư cho đến nay".
Để thực hiện âm mưu chống phá đất nước, đồng thời "đánh bóng tên tuổi" và thu hút sự quan tâm, viện trợ từ "bên ngoài", các đối tượng đưa ra 03 bước trong “Chiến dịch cứu Đông Yên” nhằm lừa bịp những người dân nhẹ dạ, cả tin với nội dung:
- Trong vòng 12 tháng tạo nguồn sinh kế thay thế cho người dân để họ có thể duy trì cuộc tranh đấu một cách trường kỳ;
- Trong vòng 24 tháng hoàn toàn đẩy lùi mối đe doạ xoá sổ xứ đạo;
- Trong vòng 48 tháng hoàn tất việc đòi Formosa bồi thường thoả đáng để giúp người dân hoàn toàn phục hồi môi sinh và ngành ngư nghiệp.
Giáo xứ Đông Yên thuộc địa bàn khu kinh tế Vũng Áng và nằm trong dự án phát triển thành thành phố công nghiệp, thương mại, du lịch và dịch vụ có tầm cỡ quốc tế. Dự án này trước khi được triển khai đã nhận được sự đồng ý của chính quyền cơ sở và đa số giáo dân ở Giáo xứ, đồng thời xây dựng khu tái định cư được xây dựng sạch đẹp, khang trang với tổng kinh phí xây dựng gần 450 tỷ đồng; Hội đồng Bồi thường và Giải phóng mặt bằng đã hoàn thành công tác kiểm kê và chi trả tiền bồi thường giải phóng mặt bằng cho 994 hộ và có 895/994 hộ đã bốc thăm nhận đất tại khu tái định cư với mỗi hộ dân về khu tái định cư sẽ được cấp tối thiểu 400m2 đất. Ngoài ra, để đảm bảo cho đời sống tinh thần, tín ngưỡng, tôn giáo của giáo dân chính quyền tỉnh Hà Tĩnh, huyện Kỳ Anh cũng đã hết sức tạo điều kiện về mặt quỹ đất, hồ sơ thủ tục xây dựng và hỗ trợ một phần kinh phí để xây dựng nhà thờ xứ.
Được sự đồng ý của giáo dân và đền bù hợp lý nên giáo dân ở đây đã tự nguyện dời đi đến khu tái định cư. Thế nhưng đâu đó vẫn còn những kẻ có mưu đồ xấu xa lợi dụng vấn đề này để xuyên tạc thông tin, tình hình nhằm mục đích vu khống Việt Nam vi phạm dân chủ, tự do tôn giáo, qua đó thực hiện các hoạt động chống phá chính quyền.
Mong rằng người dân cần phải tỉnh táo trước những chiêu trò phá hoại của những kẻ xấu. Bên cạnh đó, hy vọng cơ quan chức năng có những biện pháp cụ thể ngăn chặn và trừng trị nghiêm khắc những kẻ âm mưu phá hoại đất nước, lừa bịp người dân./.
                                                                            
Nguồn: Cowboy
Ngày 13/01/2017

GIÁO DÂN ĐÔNG YÊN LẠI LÀM LOẠN QUỐC LỘ 1A

Hôm nay, 14/1/2017, khoảng 1000 Giáo dân thuộc Giáo xứ Đông Yên (Kỳ Lợi, Kỳ Anh, Hà Tĩnh) lại ra đường quốc lộ 1A chặn các phương tiện giao thông tại đoạn qua Đèo Con ở huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh để "yêu cầu đền bù thiệt hại liên quan đến Formosa". Đây không phải là lần đầu tiên những giáo dân bị lũ quạ đen khoác áo linh mục xúi bẩy thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật, mà thực chất là tìm mọi cách chống chính quyền. Đã có câu hỏi: Phải chẳng Linh mục Trần Đình Lai - Quản xứ Đông Yên chính là nơi khởi nguồn, là mầm mống của những hành vi vi phạm pháp luật, mở ra "con đường ngắn nhất" dẫn bà con giáo dân hết vi phạm này đến vi phạm khác?  Khác hẳn với những vụ việc liên quan tới chính quyền, hoặc giới showbiz, dù là việc nhỏ mọn, báo chí ngay lập tức nhảy vào, nhưng ngược lại những hoạt động sai trái như thế này thì có vẻ như báo chí lại rất...ngại. Sức sống, sức chiến đấu của báo chí để đâu rồi? Cũng có vẻ như các cơ quan công quyền địa phương cũng rất ngại mạnh tay xử lý, chính vì thế, lũ lưu manh được đằng chân lân đằng đầu.  Xin cảnh báo, đã đến lúc pháp luật cần phải được tôn trọng và báo chí không nên im lặng, hèn nhát.

Nguồn: Tre Làng

KHI LINH MỤC MANG VỎ BỌC QUỶ SA TĂNG

Mới trong những ngày đầu của năm 2017, linh mục Nguyễn Ngọc Nam Phong của Dòng chúa cứu thế Thái Hà - mà dân mạng thường gọi là quỷ Sa Tăng, đã biến nhà thờ, nơi sinh hoạt và học tập của hàng ngàn bà con giáo dân thành nơi tụ họp của những tổ chức, cá nhân chống phá đất nước.

Thay vì rao giảng đạo đức, răn dạy những điều hay lẽ phải cho giáo dân, khuyên bảo họ sống tốt đời, đẹp đạo và sống phúc âm trong lòng dân tộc, thì y lại lợi dụng vị thế “Cha đạo” của mình để lèo lái lời Chúa thành ý của mình, sai khiến, kích đông giáo dân chống đối Đảng, Nhà nước, làm những việc trái với luân thường đạo lý, đi ngược lại lợi ích của dân tộc, xuyên tạc trắng trợn chủ trương, đường lối của Đảng và Nhà nước gieo rắc “mầm bệnh” hận thù, kích động chia rẽ dân tộc, chia rẽ tôn giáo để âm mưu tạo phản, lật đổ chính quyền cách mạng. Đáng chú ý, có

1. Xúc phạm đến hình ảnh Cụ Rùa Hồ Gươm bằng những lời lẽ thậm tệ, cho rằng nhân dân ta đang tôn thờ một thứ không đáng tôn trọng.

2. Linh mục Nguyễn Nam Phong đã cố tình quên mất một điều quan trọng rằng không ai được phép nhân danh Giáo Hội, hay lấy tư cách là giáo sĩ hay tu sĩ để tham gia vào các hoạt động thuần chính để tranh đấu cho những mục tiêu trần thế và không được can thiệp, xúi dục hay hô hào ủng hộ chế độ nào. Trừ phi phải lên tiếng can thiệp khi một hay nhiều chính phủ có những chủ trương và đường lối đi ngược hay vi phạm những quyền căn bản của con người ở những địa phương nào đó, hoặc dung dưỡng hay cho phép những thực hành vô đạo, phi luân trong xã hội mình. 

3. Vu cáo công kích đồng chí TBT Nguyễn Phú Trọng, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc không quan tâm đến đời sống nhân dân, phó mặc dân; xuyên tạc cuộc bầu cử Quốc Hội khóa 12

Chính vị linh mục mang dòng máu quỹ satan này đang lôi kéo giáo dân vào một trò chơi chính trị nguy hiểm. Họ đang đi ngược lại những giá trị đạo đức, nhân văn của người dân Việt, cùng lời răn của Chúa và họ đang chống lại chính dân tộc mình.

Văn Thắng
Ngày 14/01/2017