Tôi luôn yêu quý những tài năng của đất nước,
trong số những tài năng ấy, phải kể đến Gs. Ngô Bảo Châu. Tôi đã từng khóc tu
hu vì sung sướng khi nghe tin Ngô Bảo Châu đoạt giải Fields mà trước đó không
một ai giải nổi.
Với thành tích cá nhân của Ngô Bảo Châu, tôi chẳng những mừng cho Châu, mà còn mừng cho cả
bố mẹ Châu. Ông bà ta có câu: "đẻ được con khôn, mát lồn rười rượi"
có phải không nào?
Thế nhưng sau một thời gian, tôi thấy thất vọng
về Ngô Bảo Châu lắm lắm. Lẽ thường, một đứa trẻ được nuông chiều ắt sinh hư
đốn. Ngô Bảo Châu của tôi có vẻ không là ngoại lệ.
Sau khi được vinh danh tại quê nhà, Ngô Bảo Châu
dường như say sưa với chiến thắng mà quên đi bổn phận của mình đối với toán học
nước nhà. Theo dõi những gì Ngô Bảo Châu văng trên mạng, người ta thấy có vẻ
như thời gian chủ yếu được Ngô Bảo Châu dùng cho việc phát ngôn gây sốc, và oai
oăm thay nó lại được lũ kền kền báo chí tha lôi vung vãi, phục vụ cho những mục
đích bất lương.
Với Ngô Bảo Châu, chuyện "con cừu và lề trái lề phải" chỉ là
chuyện nhỏ nhặt, tôi không chấp. Năm 2012, Ngô Bảo Châu đã làm mọi người ê chề
khi tham gia ký một lá thư tập thể gửi Chủ tịch nước về vụ Nguyễn Phương Uyên
đặt mìn vào tượng Hồ Chí Minh và phát tán những lá cờ ba que của cái thây ma
VNCH. Vì ăn theo truyền thông bát nháo mạng nên lá thư đầy dẫy những lời lẽ cảm
tính, trái ngược với tư cách khoa học mà Ngô Bảo Châu đang khoác. Lập luận
trong thư hoàn toàn dựa vào "nghe
nói", "nghe kể",
"được cho biết"; chẳng khác
kẻ ngồi lê đôi mách ngoài chợ; vì có ai trong số ký thư ấy đã từng gặp mặt
Phương Uyên, trực tiếp biết chút ít về con người và hoạt động của cô ta đâu. Lá
thư từ một việc chưa có gì rõ ràng (bắt Phương Uyên) quay ngoắt sang những vấn
đề hết sức vĩ mô như đại đoàn kết dân tộc, chủ quyền quốc gia thiêng liêng,
chống bá quyền TQ, khí phách tuổi trẻ, bạo quyền đàn áp biểu tình.v.v.. Thảm
thương là ở chỗ, chẳng cần làm gì nhiều, chỉ việc đưa lên clip Phương Uyên viết
đơn nhận tội xin khoan hồng, truyền thông nhà nước đã đạp các vị nhân sĩ
"hàng đầu Việt Nam "
trong đó có Ngô Bảo Châu trở lại cái máng lợn vốn có của họ.
Bỏ qua chuyện Ngô Bảo Châu phải làm là chấn hưng
toán học, Ngô Bảo Châu mở hẳn một diễn đàn góp ý Hiến pháp mà thành phần là
những thể loại văn sĩ háo danh hết đát và những thảo khấu chính trị, gần đây Ngô
Bảo Châu lại tiếp tục chơi tay trái vào vụ cây xanh Hà Nội với 10 câu hỏi dạng
ú ớ Việt gian. Đó quả là nỗi buồn không hề nhẹ với tôi và người hâm mộ.
Gần nhất, khi bàn về chuyện tượng đài, Châu giáo
sư lại be be: "Số tiền này đủ để xây
toàn bộ các điểm trường, các ký túc xá cho Sơn La và các tỉnh miền núi. Trẻ con
ăn không đủ no, áo không đủ ấm, sinh hoạt như lũ thú hoang, mà bỏ ra 1.400 tỷ
để xây tượng đài thì hoặc là khốn nạn, hoặc là thần kinh". Thật không
hổ danh là giáo sư toán giải Fields khi tính nhanh như ăn cắp.
Nhưng thật báng bổ cho giải Fields, Ngô Bảo Châu
không biết được rằng, chỉ nhõn một ông tượng thì giá của nó kịch trần là 7 tỉ
chứ không phải 1.400 tỉ như Châu nghĩ.
Tôi buồn thực sự các bạn ạ. Sự thật là Ngô Bảo Châu
đã làm tôi khóc, nhưng lần này là những giọt nước mắt của sự thất vọng đến tột
cùng. Đau đớn lắm lắm khi tôi nhận ra rằng Ngô Bảo Châu quen được nuông chiều
và chỉ quen trách móc người khác.
Một người bạn thân của tôi phàn nàn rằng, Ngô
Bảo Châu đã từng được nhà nước ưu ái, ngoài khoản ăn ở, đi lại, biệt thự riêng,
Ngô Bảo Châu được chi hẳn 650 tỉ đồng từ tiền thuế của dân cho Viện toán cao
cấp mà ở đó Ngô Bảo Châu làm giám đốc, nhưng cho đến nay đã 3 năm đi vào hoạt
động vẫn chưa có bất cứ một tín hiệu nào khả quan.
Lẽ nào khoản tiền lớn như thế lại được dùng
không đúng chỗ?
Quả thật, ngẫm lại thấy bạn tôi nói đúng, Ngô
Bảo Châu giỏi toán nhưng ngẫn về xã hội. "Ngô Bảo Châu viết như một con rận hạng bét, không ai nhìn thấy trong đó
cốt cách của một tri thức khoa học cỡ lớn. Thiếu số liệu, thiếu dẫn chứng, hồ
đồ, và rất mất nết khi quy kết những người chủ trương xây dựng dự án là thần
kinh, và khốn nạn. Ngô Bảo Châu quy mọi thứ ra bữa ăn cho trẻ em nghèo mà không
biết rằng đang tự vả vào mồm mình, khi Ngô Bảo Châu đang là người lĩnh xướng
trong một dự án nghiên cứu khoa học thuần tuý với số tiền khổng lồ".
Hỡi Ngô Bảo Châu, hãy minh bạch trước công luận
về số tiền 650 tỉ đồng đi em!
Nguồn: OBC (có đổi lại một số từ để giữ sự nghiêm túc của trang này)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.