Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

HẢI CHIẾN HOÀNG SA 1974 - ĐÂU LÀ SỰ THẬT ?

(Hải quận VNCH)

Gần đây có một tờ báo mạng Việt Nam (Giaoduc.net.vn) đưa ra một “câu chuyện lịch sử” về Hải chiến Hoàng Sa năm 1974 trong đó có đề cập đến việc Hải quân Việt Nam Cộng Hòa do “chênh lệch lực lượng” mà “thúc thủ” trước Hải Quân TQ. Một số nhà “rân chủ” coi đó là sự “công nhận” của Nhà nước ta về “sự hi sinh” của VNCH trước quân xâm lược TQ. Ôm vào bài báo để làm “bằng chứng” cho sự “cao cả, chính nghĩa” của VNCH. Kèm theo đó như thường lệ là lời chửi rủa không ngớt về việc “Cộng sản chẳng làm gì được còn VNCH thì hi sinh để bảo vệ đất nước”. Vậy sự thực về Hải chiến Hoàng Sa như thế nào? Có đúng sự thất bại đó của VNCH trước TQ là chỉ từ sự “chênh lệch lực lượng” hay thông tin đó chỉ là sự sai lầm ngớ ngẩn từ thói làm ăn vô trách nhiệm của tờ báo mạng đó?
Trên cơ sở tôn trọng sự thật, HNNGBPĐ xin chỉ ra một số sai sót trong bài viết của tờ báo kể trên. Cùng với đó là sự cười vào mặt sâu sắc những nhà “rân chủ” đang tự sướng trên thất bại năm nào.

1. Lực lượng chênh lệch?
Một lý lẽ rất sai lầm mà nhiều người đưa ra để biện minh cho sự thất bại của VNCH trên Quần đảo Hoàng Sa năm 1974 là chênh lệch lực lượng. Quân TQ do có sự hỗ trợ từ” không quân” ( Mig21 và Mig23 ) và “tàu tên lửa” nên quân VNCH mới thất thủ. Thật sự, quân đội Trung Quốc tham chiến trên quần đảo Hoàng Sa có lực lượng còn thua kém cả quân đội VNCH cả về hỏa lực lẫn giãn nước của đội tàu.
Cụ thể, Hải quân VNCH có các tàu Trần Bình Trọng (HQ-5), Lý Thường Kiệt (HQ-16), and Trần Khánh Dư (HQ-4), Nhật Tảo (HQ-10) với choán nước từ 650 đến 2800 tấn. Hỏa lực mạnh với cỡ nòng pháo từ 20mm đến 127mm với cơ số hàng chục nòng( 2 nòng 127mm, 4 nòng 76mm, trong đó có 3 nòng bắn nhanh ("hải pháo 76 ly tự động"), đặc biệt có ngắm bắn máy tính-radar, 16 nòng 40mm liên thanh, 14 nòng 20mm liên thanh và nhiều súng cỡ nòng nhỏ hơn khác.



Trong khi đó, trang bị tàu chiến của TQ hạn chế hơn nhiều, với số lượng tàu là 4 tầu rà mìn nhỏ Kronstadt, 2 tàu rà mìn nhỏ khác với giãn nước chỉ khoảng 390 tấn mỗi tàu. Về hỏa lực, Hải quân TQ cũng cực kì thua kém với cỡ nòng chỉ từ 25-85mm ( tổng cộng các tàu: 4 nòng 85mm phát một nạp đạn tay (Đ-44 bản 85mm cho hải quân), 8 nòng 57mm liên thanh (súng phòng không đầu đạn 2,8kg, liên thanh).12 nòng 37mm, 8 nòng 25mm )

Như vậy, về lực lượng tàu chiến, VNCH mực dù số lượng ít hơn, nhưng về hỏa lực và độ giãn nước đều hơn hẳn quân địch, chưa kể các yếu tố công nghệ hiện đại hơn, đảm bảo độ chính xác tốt hơn nhờ có sự hỗ trợ của pháo tự động. Trong hải chiến kiểu đấu pháo giữa các tàu, giãn nước cũng như hỏa lực, cỡ nòng pháo có vai trò cực kì quan trọng, về mặt này, VNCH có ưu thế tuyệt đối.

Về không quân, theo như báo giaoduc.net.vn, do TQ có “không quân oanh tạc” các đảo mà quân VNCH mới thất thủ, ( nguyên văn :” Ngày 20/01, 4 phi cơ MiG-21 và MiG-23 TQ oanh tạc các đảo Hữu Nhật, Quang Ảnh và Hoàng Sa ... Tiếp đó, binh lính TQ đổ bộ tấn công các đơn vị VNCH”). Có thể nói đây là kiểu viết bài vô trách nhiệm và thiếu kiến thức của một tờ báo khá lớn. Mig21 là máy bay tiêm kích đánh chặn, tầm bay hạn chế và không đủ tầm bay để mang bom từ Hải Nam ra Hoàng Sa để oanh tạc rồi trở về. Bên cạnh đó, năm 1974, Trung Quốc không hề có Mig23 do năm 1960 và cao điểm là sau xung đột biên giới năm 1969, Trung Quốc đã đoạn tuyệt quan hệ với Liên Xô. Mig23 là sản phẩm của Liên Xô được đưa vào sản xuất loạt năm 1970. Nghĩa là chỉ 1 năm sau xung đột biên giới với Liên Xô, nên Trung Quốc không thể nào có Mig23 dù chỉ là biến thể xuất khẩu. Có thể nói, đây là thông tin cực kì sai lầm và chủ quan, không hề có chuyện không quân Trung quốc tham chiến trong Hải chiến Hoàng Sa.

Cũng cần nói thêm, lúc đó, Không quân VNCH vốn tự hào là lực lượng không quân lớn thứ ba thế giới, với nhiều máy bay có thể chi viện cho Hoàng Sa đã đứng ngoài nhìn cuộc chiến. Có thể nói đây là lực lượng có khả năng nhất để đảo ngược tình thế thì đã đứng nhìn ( F5 có tầm bay chiến đấu đến hơn 800km và cường kích A37 có thể bay với tầm bay chiến đấu đến 740km- dư sức quần thảo vùng trời Hoàng Sa và thay đổi cục diện chiến sự )

Như vậy, quân đội VNCH có ưu thế tuyệt đối về hỏa lực, cũng như không quân, không hề có chuyện Mig21 hay Mig23 của Trung Quốc yểm trợ, cũng không có bất kỳ tàu tên lửa nào của Trung Quốc ra chi viện. Thất bại mà VNCH nhận lấy, không phải do “chênh lệch lực lượng” mà hoàn toàn ở tinh thần chiến đấu, chỉ huy cũng như mấu chốt là ở sự giương mắt đứng nhìn khó hiểu của lực lượng không quân lớn thứ ba thế giới thời đó. Xin trích lại câu trả lời của Phi công Nguyễn Thành Trung ( Không lực VNCH ) về kế hoạch dùng máy bay oanh tạc Hoàng Sa để hiểu rõ hơn điều đó.

“Hàng ngày, máy bay RF5 có nhiệm vụ bay và chụp ảnh các toạ độ từ nhỏ nhất ở Hoàng Sa, xem có thay đổi gì, tàu chiến Trung Quốc di chuyển ra sao, bố trí các cụm phòng thủ thế nào… đưa về chiếu ra cho tất cả phi công theo dõi. Tụi tôi đếm từng tàu một, thậm chí đếm được cả số ghi trên tàu, chia bản đồ ra làm bốn, mỗi góc tư giao cho một phi đoàn, phi đoàn thứ năm bay bảo vệ trên không. Họ có 43 tàu tất cả và quyết tâm của tụi tôi là đánh chìm tất cả 43 tàu đó trong vài giờ.

Về không quân, vào thời điểm đó chúng tôi có nhiều lợi thế hơn Trung Quốc. Bay từ Đà Nẵng ra Hoàng Sa bằng cự ly từ đảo Hải Nam ra. Ưu thế của phi đội tụi tôi là máy bay bay ra, đánh nửa tiếng vẫn thừa dầu bay về còn Trung Quốc chỉ có Mig 21, bay ra đến Hoàng Sa thì không đủ dầu bay về. Khí thế phi công lúc đó hừng hực, mấy anh chỉ huy trưởng từ đại tá trở xuống đòi đi đánh trước. Tất cả háo hức chờ đến giờ G là xuất kích. Nhưng giờ G ấy đã không đến. Hạm đội 7 của Mỹ trên biển không cứu các hạm đội của đồng minh Việt Nam Cộng hoà bị bắn chìm và bị thương trên đảo. Dường như vì lợi ích của mình, các quốc gia lớn có quyền mặc cả và thương lượng bất chấp sự toàn vẹn lãnh thổ của quốc gia khác.

Một mảnh đất dù nhỏ cũng là tổ quốc mình, cha ông ta đã đắp xây nên bờ cõi, là con dân của đất nước ai cũng có nghĩa vụ thiêng liêng gìn giữ lấy. Tụi tôi háo hức sẵn sàng tất cả nhưng cuối cùng không được chết cho Hoàng Sa. Tới bây giờ tôi vẫn ân hận. Sau này bạn bè tôi gặp lại nhau cũng cùng một tâm trạng: đáng lẽ tụi mình chết cho Hoàng Sa thì vinh dự hơn”
Và sự thật là như thế!!

2. Những sự mua bán
Có một sự thực mà bài báo không hề nói đến chính là sự mua bán giữa Mỹ và Trung Quốc về phân chia ảnh hưởng trong khu vực. Đây là một nguyên nhân dẫn đến Trung Quốc mạnh tay thực hiện mưu đồ xâm chiếm Hoàng Sa năm 1974. Hẳn nhiều người đã biết về Thông Cáo Thượng Hải năm 1972 giữa tổng thống Mỹ Nixon và lãnh đạo Trung Quốc Chu Ân Lai. Chính “nhờ “ sự thỏa hiệp này mà nước Mỹ với nền dân chủ thần thánh của chúng ta đã mang bom đến hủy diệt gần như toàn bộ miền Bắc với hi vọng lật ngược tình thế nhưng rốt cuộc vẫn phải chịu thất bại và rút quân về nước năm 1973. Chỉ 1 năm sau đó, Hải chiến Hoàng Sa xảy ra và không ai khác, chính Mỹ đã thỏa thuận cho Trung Quốc thực hiện điều này với những tính toán của riêng mình.

Một mặt, người Mỹ muốn có một liên minh chống lại Liên Xô và họ coi Trung Quốc là đồng minh trong chiến tuyết đó trong khi Trung Quốc cần công nghệ, cần đầu tư Mỹ, cần vũ khí phương Tây để ra sức chống Liên Xô và trở thành trụ cột chính của khối Xã Hội Chủ Nghĩa. Mặt khác trong sự thỏa thuận này, TQ và Mỹ đã thống nhất phân chia lợi ích trên lưng dân tộc Việt Nam vốn đang bị giày vò bởi nỗi đau chia cắt mà họ cũng chính là thủ phạm. Cuối cùng, một sự kiện có liên quan cần được nêu ra, theo Ðại Tá Hà Văn Ngạc , Hải Ðội Trưởng Hải Ðội III Tuần Dương HQVNCH , người chỉ huy trận hải chiến tại quần đảo Hoàng Sa vào năm 1974: "vào khoảng ngày 11/01/1974 , chỉ khoảng vài ngày sau khi Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Kissinger rời Trung Cộng , thì đột nhiên Ngoại Trưởng Trung Cộng lại một lần nữa tuyên bố về chủ quyền của họ trên các quần đảo Hoàng và Trường Sa ."

Như vậy, có thể nói rằng, hành động mạnh tay xâm lược của Trung Quốc không thể xảy ra nếu không có sự đồng ý của Mỹ, đơn giản lợi ích của VNCH là lợi ích của Mỹ, không có thỏa thuận trước, nước Mỹ không thể nào bỏ rơi đứa con đẻ của mình. Hành động xâm lược của Trung Quốc, một mặt là hành động táo tợn, nhưng không thể nào vì thế mà quên đi sự hậu thuẫn ngầm của Mỹ. 

Chúng ta, những người con của nước Việt chân chính luôn ghi nhớ sự hi sinh của những người đã đổ xương máu để bảo vệ độc lập dân tộc. Nhưng cũng chính vì thế mà ta cần hiểu lịch sử, biết đúng sai, nhận được mặt đâu là kẻ thù để hướng sự quyết tâm bảo vệ chủ quyền của mình vào đó. Còn những kẻ không thức thời, cố gắng ôm lấy sự kiện Hải chiến Hoàng Sa để che đi sự hèn nhát của mình năm nào. Cố lấy Hải chiến Hoàng Sa để minh họa cho sự “cao cả” của mình để lấp liếm những nỗi đau mà chính họ đã gây ra cho dân tộc thì chỉ là những kẻ không có tí liêm sỉ nào. Còn nếu các vị vẫn muốn ôm lấy bài báo sai bét nhè kia để tự sướng về thây ma VNCH cùng nước Mỹ vĩ đại của các vị thì chúc các vị may mắn nếu nhỡ nước mẹ Mỹ vĩ đại có mang các vị đi bán lần nữa.

Tổng hợp VJ.
CÁC BẠN HÃY CHIA SẺ BÀI VIẾT, THÔNG TIN ĐỂ NHÂN DÂN CÙNG BIẾT. Chia sẻ bài viết , thông tin của HỘI NHỮNG NGƯỜI GHÉT BỌN PHẢN ĐỘNG là bạn đã góp phần nhỏ bé nhưng ý nghĩa lớn vào công cuộc chống lại ngòi bút của những kẻ muốn viết lại lịch sử , phủ nhận xương máu của cha ông chúng ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.